Sau cái chết của Stalin, Malenkov, cùng với Khrushchev, được coi là những nhân vật quyền lực nhất trong Ban Bí thư. Tuy nhiên, Đại hội Đảng đã bãi bỏ chức vụ Tổng Bí thư của Stalin, dù ông vẫn nắm giữ quyền lực trong Đảng.
Người kế nhiệm ngai vàng đỏ: Cuộc đấu tranh giành quyền lực sau cái chết của Stalin
Sau cái chết gây chấn động của Joseph Stalin vào năm 1953, Liên Xô rơi vào vòng xoáy hỗn loạn và bất ổn chính trị. Những người kế nhiệm tiềm năng tranh giành quyền lực, trong một ván bài chính trị căng thẳng với những âm mưu và liên minh phức tạp.
Trong số những ứng cử viên hàng đầu là Georgy Malenkov và Nikita Khrushchev. Malenkov, đồng minh thân cận của Stalin trong những năm cuối đời, được coi là người thừa kế hợp pháp. Tuy nhiên, Khrushchev, một nhà tổ chức đảng dày dạn, đã nhanh chóng nổi lên như một thế lực chính trị.
Ban đầu, Malenkov được bổ nhiệm làm Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng (Thủ tướng), trong khi Khrushchev nắm giữ chức vụ Bí thư thứ Nhất của Ủy ban Trung ương Đảng Cộng sản. Tuy nhiên, Khrushchev là người thao túng khéo léo hơn và dần dần xây dựng được sự ủng hộ của các thành viên Đảng.
Trong một nỗ lực củng cố quyền lực, Đại hội Đảng năm 1953 đã bãi bỏ chức vụ Tổng Bí thư của Stalin. Mặc dù vậy, Khrushchev vẫn tiếp tục nắm giữ quyền lực đáng kể trong Đảng với tư cách là Bí thư thứ Nhất. Động thái này thể hiện sự thay đổi đáng kể trong hệ thống quyền lực của Liên Xô.
Năm 1955, Khrushchev đánh bại Malenkov trong cuộc đấu tranh quyền lực, trở thành nhà lãnh đạo tối cao của Liên Xô. Malenkov bị cách chức khỏi chức vụ Thủ tướng và bị trục xuất khỏi Đảng.
Cuộc kế nhiệm Stalin là một thời kỳ hỗn loạn và đầy mưu mô. Khrushchev nổi lên như người chiến thắng, nhưng cuộc đấu tranh giành quyền lực đã để lại những vết thương lâu dài trong hệ thống chính trị của Liên Xô. Các cuộc đấu đá phe phái và sự thiếu ổn định tiếp tục ám ảnh đất nước cho đến khi Liên Xô sụp đổ vào những năm 1990.