Ngày 26 tháng 4 năm 1960, nhóm chính khách thuộc Ủy ban Tiến bộ và Tự do, họp tại khách sạn Caravelle Sài Gòn, công khai phản đối chế độ độc tài của Ngô Đình Diệm.
Chế độ độc tài Ngô Đình Diệm sụp đổ: Kỷ niệm ngày Cam kết Caravelle
Ngày 26 tháng 4 năm 1960 đánh dấu một bước ngoặt lịch sử trong cuộc đấu tranh chống chế độ độc tài của Ngô Đình Diệm tại miền Nam Việt Nam. Vào ngày định mệnh này, một nhóm chính khách nổi tiếng, họp tại khách sạn Caravelle do Pháp xây dựng ở trung tâm Sài Gòn, đã công khai lên tiếng phản đối sự cai trị chuyên quyền và đàn áp dữ dội của Diệm.
Cuộc họp mang tính bước ngoặt này được triệu tập bởi Ủy ban Tiến bộ và Tự do, một liên minh các nhà trí thức, nhà báo và chính trị gia. Họ đã tập hợp sức mạnh của mình để đối mặt với sự bất công tràn lan, tham nhũng và đàn áp chính trị đã trở thành đặc điểm của chế độ Diệm.
Những nhân vật chủ chốt có mặt trong cuộc họp bao gồm Phan Khắc Sửu, cựu Phó Tổng thống; Nguyễn Tường Tam, một luật sư nổi tiếng; và Trần Trung Dung, một nhà ngoại giao kỳ cựu. Họ đã đưa ra một bản tuyên bố công khai có tựa đề “Cam kết Caravelle”, trong đó bày tỏ sự phản đối mạnh mẽ đối với chế độ độc tài.
Cam kết Caravelle lên án các hành vi vi hiến của Diệm, sự đàn áp bất đồng chính kiến và tham nhũng tràn lan. Nó kêu gọi sự thay đổi chế độ và thiết lập một chính phủ tôn trọng quyền tự do dân sự và thúc đẩy hòa bình.
Lời tuyên bố của Ủy ban Tiến bộ và Tự do đã tạo ra hiệu ứng chấn động trong cả nước. Nó tiếp thêm sức mạnh cho phong trào chống đối và truyền cảm hứng cho những người khác cũng lên tiếng. Cuộc họp của Caravelle trở thành biểu tượng của sự phản kháng và quyết tâm đòi lại dân chủ.
Sự phản đối của Ủy ban Tiến bộ và Tự do đã gây ra một phản ứng dữ dội từ Diệm. Ông đã bắt giữ nhiều thành viên của ủy ban và đàn áp các cuộc biểu tình ủng hộ họ. Tuy nhiên, phong trào chống đối đã không nản chí. Nó tiếp tục phát triển, cuối cùng dẫn đến cuộc đảo chính lật đổ Diệm vào năm 1963.
Cam kết Caravelle là một minh chứng cho sức mạnh của sự phản kháng hòa bình và sự đấu tranh cho dân chủ. Đây là một lời nhắc nhở rằng ngay cả trong những thời điểm đen tối nhất, hy vọng về thay đổi vẫn luôn hiện hữu. Ngày kỷ niệm của cuộc họp lịch sử này là một dịp để chúng ta tôn vinh những người đã đấu tranh vì tự do và để tái khẳng định cam kết của chúng ta đối với các giá trị dân chủ.