Năm 1898, Huế được Vua Thành Thái lập làm thị xã. Đến năm 1899, Toàn quyền Đông Dương phê chuẩn. Năm 1929, Huế chính thức trở thành thành phố. Tên Huế có lẽ xuất phát từ tên Thuận Hóa, đọc sai thành Huế.
Huế: Thành phố lịch sử ngự bên dòng Hương thơ mộng
Trải qua bao thăng trầm của lịch sử, Huế được biết đến như một thành phố cổ kính và quyến rũ nép mình bên dòng sông Hương thơ mộng. Nhưng ít ai biết được, cái tên “Huế” ẩn chứa một câu chuyện thú vị và tranh cãi.
Theo giả thuyết phổ biến nhất, cái tên “Huế” bắt nguồn từ từ “Thuận Hóa”, tên gọi của vùng đất này vào thời nhà Nguyễn. Người dân địa phương phát âm “Thuận Hóa” thành “Huế” do âm cuối “n” không được phát âm rõ ràng. Dần dần, cái tên “Huế” được sử dụng rộng rãi và trở thành tên chính thức của thành phố.
Một giả thuyết khác cho rằng “Huế” là một từ trong tiếng Hán, có nghĩa là “hướng về mặt trời”. Điều này có thể được lý giải bởi vị trí địa lý của Huế, tọa lạc ở phía đông nam của đất nước, nơi mặt trời mọc mỗi ngày.
Năm 1898, dưới thời vua Thành Thái, Huế được thành lập thành thị xã. Một năm sau, Toàn quyền Đông Dương chính thức phê chuẩn quyết định này. Đến năm 1929, Huế được nâng cấp lên thành phố.
Trải qua nhiều thời kỳ phát triển, Huế đã trở thành một trung tâm văn hóa, giáo dục và du lịch quan trọng của Việt Nam. Nơi đây lưu giữ nhiều di sản văn hóa thế giới, như quần thể di tích Cố đô Huế, được UNESCO công nhận.
Ngày nay, tên gọi “Huế” đã gắn liền với một thành phố giàu truyền thống, nơi lưu giữ những giá trị lịch sử và văn hóa độc đáo. Dù được gọi là “Thuận Hóa” hay “Huế”, thành phố này vẫn sẽ mãi là một viên ngọc sáng trong bức tranh văn hóa rực rỡ của Việt Nam.