Hà Nội tháng 11 là mùa gì?

8 lượt xem

Tháng mười một Hà Nội, không khí se lạnh quyện chút hương cốm thoang thoảng. Ánh nắng vàng nhạt dịu dàng hơn, nhuốm màu trầm lắng của mùa thu sắp tàn, nhường chỗ cho tiết trời se lạnh báo hiệu mùa đông sắp đến gần. Cảnh vật phố phường cũng dần khoác lên mình vẻ yên tĩnh, trầm mặc.

Góp ý 0 lượt thích

Hà Nội tháng mười một: Mùa của những chiều vàng úa và hơi thở mùa đông

Hà Nội tháng mười một không đơn thuần là mùa thu tàn hay mùa đông bắt đầu. Nó là một mùa giao thoa, một bức tranh chuyển tiếp tinh tế giữa sắc vàng rực rỡ của mùa gặt và cái se lạnh thấu xương của mùa đông giá rét. Đó là mùa của những chiều vàng úa, của những cơn gió nhẹ mang theo hương cốm mới thoang thoảng, quyến luyến không rời.

Không phải là cái nắng chói chang oi bức của mùa hè, ánh nắng tháng mười một ở Hà Nội dịu dàng hơn, vàng nhạt hơn, như tấm rèm mỏng manh phủ lên phố phường. Ánh nắng ấy len lỏi qua những tán lá vàng rụng đầy trên hè phố, tạo nên một khung cảnh trầm mặc, yên bình đến lạ thường. Cái nắng ấy, không đủ sức làm xua tan đi cái se lạnh đang dần len lỏi vào từng ngóc ngách, từng con phố nhỏ. Nó chỉ đủ để làm ấm áp đôi bàn tay đang khẽ siết chặt ly trà nóng, hay làm dịu đi chút run rẩy khi bước đi trên những con đường lát gạch cổ kính.

Tháng mười một ở Hà Nội là mùa của sự chuyển mình. Những hàng cây cổ thụ trên đường phố bắt đầu khoác lên mình tấm áo vàng rực rỡ rồi dần chuyển sang màu nâu trầm, chuẩn bị trút lá để đón chờ mùa đông. Những gánh hàng rong vẫn tấp nập, nhưng dường như cũng chậm rãi hơn, trầm lắng hơn. Không khí hối hả của những ngày hè nóng nực đã nhường chỗ cho một nhịp sống chậm rãi, tĩnh lặng hơn. Mọi thứ đều mang một vẻ đẹp cổ kính, trầm mặc, như chính Hà Nội già nua, vẫn đứng đó, vững chãi, chứng kiến bao mùa thay đổi.

Tháng mười một ở Hà Nội, không chỉ là mùa của cảnh vật, mà còn là mùa của tâm trạng. Đó là mùa của những hoài niệm, của những suy tư lắng đọng. Là mùa mà ta có thể thả hồn mình vào không gian yên tĩnh, để cảm nhận cái se lạnh nhẹ nhàng, để nghe tiếng lá khô xào xạc dưới chân, để ngắm nhìn những tia nắng cuối chiều nhuộm vàng cả một góc trời. Đó là mùa của sự chờ đợi, chờ đợi một mùa đông sắp đến, nhưng cũng là mùa của sự luyến tiếc, luyến tiếc một mùa thu đang dần xa khuất. Vì thế, tháng mười một ở Hà Nội không chỉ là một mùa, mà là cả một cảm xúc, một dư vị khó quên.