Chi phí không được trừ tiếng Anh là gì?

8 lượt xem

Chi phí không được khấu trừ, hay chi phí không đủ điều kiện khấu trừ thuế, trong tiếng Anh được gọi là Non-deductible expenses. Thuật ngữ này chỉ những khoản chi không được phép giảm trừ khỏi thu nhập chịu thuế, dẫn đến tăng nghĩa vụ thuế phải nộp.

Góp ý 0 lượt thích

“Non-Deductible Expenses”: Rào Cản Thuế Vô Hình

Khi nhắc đến thuế, chắc hẳn chúng ta đều quen thuộc với những khoản chi phí được khấu trừ, giúp giảm gánh nặng thuế phải nộp. Tuy nhiên, bên cạnh đó, một khái niệm ít được nhắc đến nhưng lại có vai trò quan trọng không kém, đó là “Non-deductible expenses” – Chi phí không được khấu trừ.

“Non-deductible expenses”, dịch sát nghĩa là “chi phí không được khấu trừ”, ám chỉ những khoản chi mà doanh nghiệp hoặc cá nhân không được phép giảm trừ khỏi thu nhập chịu thuế. Điều này đồng nghĩa với việc, dù bạn đã bỏ ra một khoản tiền cho mục đích nào đó, bạn vẫn phải chịu thuế trên toàn bộ thu nhập của mình, không được hưởng lợi từ việc trừ đi khoản chi đó.

Sự hiện diện của “Non-deductible expenses” tạo ra một rào cản thuế vô hình, đòi hỏi sự cẩn trọng và am hiểu sâu sắc từ phía người nộp thuế. Nó buộc chúng ta phải đánh giá một cách kỹ lưỡng tính hợp lệ và khả năng khấu trừ của mỗi khoản chi, trước khi quyết định chi tiêu.

Vậy tại sao lại có những chi phí không được khấu trừ?

Mục đích chính của việc xác định “Non-deductible expenses” là để đảm bảo tính công bằng trong hệ thống thuế, ngăn chặn tình trạng lạm dụng, gian lận, và đảm bảo nguồn thu ngân sách nhà nước. Những khoản chi phí mang tính chất cá nhân, không liên quan trực tiếp đến hoạt động kinh doanh, hoặc vi phạm pháp luật thường sẽ rơi vào danh mục này.

Ví dụ về “Non-deductible expenses”:

  • Chi phí cá nhân: Các khoản chi tiêu cho nhu cầu cá nhân, như quần áo, ăn uống, giải trí, thường không được khấu trừ (trừ một số trường hợp đặc biệt liên quan đến công việc).
  • Tiền phạt vi phạm pháp luật: Tiền phạt do vi phạm giao thông, vi phạm hợp đồng, hay các vi phạm pháp luật khác đều không được khấu trừ.
  • Quà tặng vượt quá giới hạn: Các khoản quà tặng cho đối tác, khách hàng thường có giới hạn về giá trị, vượt quá giới hạn sẽ không được khấu trừ.
  • Chi phí không có hóa đơn chứng từ hợp lệ: Những khoản chi không có đầy đủ hóa đơn, chứng từ hợp lệ, hoặc không được ghi chép rõ ràng trong sổ sách kế toán thường không được chấp nhận khấu trừ.

Tác động của “Non-deductible expenses”:

  • Tăng nghĩa vụ thuế: Do không được trừ đi khỏi thu nhập chịu thuế, “Non-deductible expenses” trực tiếp làm tăng số tiền thuế mà cá nhân hoặc doanh nghiệp phải nộp.
  • Giảm lợi nhuận sau thuế: Việc phải chịu thuế trên toàn bộ thu nhập, kể cả phần chi cho “Non-deductible expenses”, sẽ làm giảm lợi nhuận ròng sau thuế.
  • Ảnh hưởng đến quyết định chi tiêu: Nhận thức về “Non-deductible expenses” giúp cá nhân và doanh nghiệp đưa ra quyết định chi tiêu thông minh hơn, tập trung vào những khoản chi có thể khấu trừ, tối ưu hóa nghĩa vụ thuế.

Tóm lại, “Non-deductible expenses” là một khái niệm quan trọng trong lĩnh vực thuế, đòi hỏi sự hiểu biết và cẩn trọng từ người nộp thuế. Việc nắm vững những quy định liên quan đến các khoản chi phí được và không được khấu trừ sẽ giúp chúng ta tối ưu hóa nghĩa vụ thuế, tránh những sai sót không đáng có, và đảm bảo tuân thủ pháp luật. Thay vì chỉ tập trung vào những lợi ích từ việc khấu trừ thuế, chúng ta cần nhìn nhận “Non-deductible expenses” như một yếu tố quan trọng trong bức tranh tổng thể về nghĩa vụ thuế của mình.