Như thế nào được gọi là không nơi nương tựa?

16 lượt xem

Không nơi nương tựa là tình trạng của người sống cô đơn, không được hỗ trợ bởi thân nhân hoặc không còn thân nhân để chăm sóc, nuôi dưỡng trong đời sống hàng ngày, theo quy định tại khoản 5, Điều 4 của Nghị định 31/2013/NĐ-CP.

Góp ý 0 lượt thích

Không nơi nương tựa: Định nghĩa và Thực trạng

Trong cuộc sống, mỗi người đều mong muốn có gia đình, người thân bên cạnh để chia sẻ yêu thương, giúp đỡ nhau vượt qua những khó khăn. Tuy nhiên, có những hoàn cảnh bất hạnh khiến con người rơi vào tình trạng không nơi nương tựa, phải đối mặt với cuộc sống cô đơn, thiếu thốn đủ bề.

Theo quy định tại khoản 5, Điều 4 của Nghị định 31/2013/NĐ-CP, không nơi nương tựa được hiểu là tình trạng của người:

  • Sống cô đơn, không được hỗ trợ bởi thân nhân.
  • Không còn thân nhân để chăm sóc, nuôi dưỡng trong đời sống hàng ngày.

Những người rơi vào hoàn cảnh này thường là người già neo đơn, trẻ em mồ côi, người khuyết tật, nạn nhân của thiên tai, chiến tranh… Họ thiếu đi sự chăm sóc, tình yêu thương, vật chất và tinh thần từ người thân, người giám hộ hoặc cộng đồng.

Tình trạng không nơi nương tựa gây ra nhiều hệ lụy tiêu cực đối với người trong cuộc. Họ thường phải sống trong cảnh nghèo đói, thiếu thốn, không được tiếp cận với các dịch vụ y tế, giáo dục và phúc lợi xã hội. Nhiều người rơi vào bế tắc, tuyệt vọng, không còn niềm tin vào cuộc sống.

Thực tế cho thấy, số lượng người không nơi nương tựa tại Việt Nam đang có xu hướng gia tăng. Theo thống kê của Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội, năm 2022 có hơn 1,3 triệu người trên cả nước sống trong hoàn cảnh này. Trong đó, người già neo đơn chiếm tỷ lệ cao nhất, lên tới 60%.

Để giải quyết tình trạng không nơi nương tựa, cần có sự vào cuộc của cả xã hội. Nhà nước cần tăng cường đầu tư cho các chương trình hỗ trợ, chính sách an sinh xã hội dành cho người nghèo, người già, người khuyết tật… Các tổ chức xã hội, doanh nghiệp cũng cần chung tay thực hiện các hoạt động chăm sóc, giúp đỡ những người yếu thế.

Bản thân mỗi cá nhân, mỗi gia đình cũng nên quan tâm, giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn xung quanh. Việc san sẻ yêu thương, giúp đỡ họ có được cuộc sống tốt đẹp hơn không chỉ là trách nhiệm mà còn là hành động góp phần xây dựng một xã hội nhân văn, ấm áp.