Thiếu nợ không trả bị tội gì?

1 lượt xem

Trốn tránh không trả nợ, mặc dù có khả năng thanh toán, có thể bị truy tố về tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản, với mức án tối đa 20 năm tù.

Góp ý 0 lượt thích

Thiếu nợ không trả bị tội gì?

Việc không trả nợ, dù có khả năng thanh toán, có thể dẫn đến hậu quả pháp lý nghiêm trọng. Theo Bộ luật Hình sự Việt Nam, hành vi này có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự về tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản.

Định nghĩa tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản

Tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản được quy định tại Điều 175 Bộ luật Hình sự. Theo đó, hành vi này xảy ra khi một cá nhân:

  • Được giao quản lý, sử dụng tài sản của người khác
  • Vi phạm nghĩa vụ quản lý, sử dụng tài sản đó
  • Nhằm mục đích chiếm đoạt tài sản đó

Trường hợp thiếu nợ không trả

Trong trường hợp thiếu nợ không trả, người cho vay đã giao cho người vay một khoản tiền hoặc tài sản nhất định. Người vay có nghĩa vụ trả nợ đúng thời hạn. Tuy nhiên, nếu người vay cố tình trốn tránh không trả nợ, mặc dù có khả năng thanh toán, thì được coi là vi phạm nghĩa vụ quản lý, sử dụng tài sản.

Hành vi này đáp ứng đầy đủ các yếu tố cấu thành tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản, cụ thể:

  • Hành vi chiếm đoạt: Người vay cố tình không trả nợ, chiếm giữ tiền hoặc tài sản của người cho vay.
  • Mục đích chiếm đoạt: Người vay biết rằng mình có khả năng trả nợ nhưng cố tình không trả, nhằm mục đích sử dụng hoặc giữ lại tài sản đó làm của riêng.
  • Đạt giá trị định tội: Giá trị khoản nợ phải đạt mức quy định trong Bộ luật Hình sự (thông thường là 5 triệu đồng trở lên).

Hậu quả pháp lý

Tùy theo mức độ nghiêm trọng của hành vi, người phạm tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản có thể bị phạt tù từ 06 tháng đến 20 năm.

Lưu ý

Việc xù nợ có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự chỉ khi đáp ứng đầy đủ các yếu tố của tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. Nếu không có đủ căn cứ chứng minh ý đồ chiếm đoạt, ví dụ người vay gặp khó khăn tài chính thực sự, thì hành vi này có thể bị xử lý theo các quy định dân sự hoặc hành chính.