Tại sao những người bị bệnh suy thận nặng phải ghép thận hoặc chạy thận nhân tạo?

15 lượt xem

Suy thận nặng khiến thận mất khả năng lọc chất thải và duy trì cân bằng điện giải. Do đó, ghép thận hoặc chạy thận nhân tạo là cần thiết để thay thế chức năng lọc máu, loại bỏ độc tố và giúp người bệnh duy trì sự sống. Phương pháp này giúp khôi phục chức năng thận bị suy yếu nghiêm trọng.

Góp ý 0 lượt thích

Mỗi nhịp tim đập đều là một minh chứng cho sự vận hành kỳ diệu của cơ thể, trong đó đôi thận – hai chiến binh thầm lặng – đóng vai trò không thể thiếu. Chúng là những bộ lọc tinh vi, không mệt mỏi làm sạch máu, loại bỏ chất thải và duy trì sự cân bằng tinh tế của cơ thể. Nhưng khi đôi chiến binh này kiệt sức, khi bệnh suy thận nặng ập đến, cuộc sống của con người bỗng chốc đứng trước ngưỡng cửa sinh tử. Vậy tại sao người bệnh suy thận giai đoạn cuối lại phải lựa chọn giữa ghép thận và chạy thận nhân tạo, hai phương pháp tưởng chừng khắc nghiệt nhưng lại là tia hy vọng duy nhất?

Suy thận nặng, hay còn gọi là suy thận giai đoạn cuối (ESRD), không đơn thuần là sự mệt mỏi của thận. Đó là sự sụp đổ của hệ thống lọc máu tự nhiên, khiến thận gần như mất hoàn toàn khả năng thực hiện nhiệm vụ cốt lõi: lọc máu. Hình dung xem, nếu một nhà máy xử lý nước thải ngừng hoạt động, chất thải sẽ tràn ngập, gây ô nhiễm nghiêm trọng. Tương tự, khi thận suy yếu, các chất thải độc hại như urê, creatinin tích tụ trong máu, gây nên hàng loạt biến chứng nguy hiểm: từ buồn nôn, nôn mửa, phù nề, thiếu máu cho đến rối loạn điện giải, tăng huyết áp, thậm chí suy tim và tử vong. Cơ thể, giống như một chiếc máy tính, khi bộ phận xử lý chính hỏng hóc, toàn bộ hệ thống sẽ sập nguồn.

Chạy thận nhân tạo, hay còn gọi là lọc máu, hoạt động như một “cỗ máy thận tạm thời”. Máu được dẫn ra ngoài cơ thể, lọc qua màng lọc nhân tạo để loại bỏ chất thải và sau đó được trả lại. Đây là một giải pháp cần thiết để duy trì sự sống trong thời gian chờ đợi ghép thận hoặc khi ghép thận không khả thi. Tuy nhiên, chạy thận chỉ là biện pháp cầm cự, nó không thể thay thế hoàn toàn chức năng của thận khỏe mạnh, đòi hỏi người bệnh phải thực hiện thường xuyên, kèm theo nhiều khó khăn về thời gian, chi phí và tác dụng phụ.

Ghép thận, mặt khác, lại hướng đến một giải pháp lâu dài hơn. Một quả thận khỏe mạnh, từ người hiến tặng sống hoặc người hiến tặng sau khi chết, sẽ được cấy ghép vào cơ thể người bệnh. Nếu thành công, quả thận mới sẽ đảm nhận chức năng lọc máu, giúp người bệnh thoát khỏi vòng luẩn quẩn của chạy thận và sống một cuộc sống gần như bình thường. Tuy nhiên, ghép thận cũng tiềm ẩn rủi ro như thải ghép, nhiễm trùng và các tác dụng phụ của thuốc ức chế miễn dịch.

Tóm lại, ghép thận hoặc chạy thận nhân tạo không phải là sự lựa chọn, mà là sự cần thiết, là con đường duy nhất để kéo dài sự sống cho những người mắc bệnh suy thận nặng. Mỗi phương pháp đều có ưu điểm và nhược điểm riêng, bác sĩ sẽ cân nhắc tình trạng sức khỏe của người bệnh, khả năng tiếp cận nguồn hiến tặng và nhiều yếu tố khác để đưa ra quyết định tối ưu nhất. Hy vọng rằng, với sự phát triển không ngừng của y học, những người phải đối mặt với căn bệnh hiểm nghèo này sẽ có thêm nhiều lựa chọn và cơ hội sống khỏe mạnh hơn.