Việt Nam nghèo thứ mấy châu Á?

38 lượt xem
Xếp hạng 128/238 quốc gia, GDP bình quân đầu người Việt Nam chỉ 7.482 USD, thấp hơn nhiều nước láng giềng như Lào, Sri Lanka hay Bhutan. Sự giàu có ảo tưởng từ bất động sản và ngân hàng không phản ánh thực tế kinh tế - xã hội nghèo nàn của Việt Nam.
Góp ý 0 lượt thích

Việt Nam: Ẩn sau lớp vỏ hào nhoáng là thực tế nghèo đói

Trong bảng xếp hạng Wohlstand Index 2023, Việt Nam chỉ đứng ở vị trí 128 trên 238 quốc gia, xếp sau nhiều nước láng giềng như Lào, Sri Lanka và thậm chí cả Bhutan nhỏ bé. GDP bình quân đầu người của Việt Nam dừng ở mức khiêm tốn 7.482 USD, một con số chênh lệch đáng kể so với các nước phát triển trong khu vực.

Thế nhưng, đằng sau diện mạo sôi động của các thành phố lớn và sự bùng nổ của bất động sản, Việt Nam đang phải đối mặt với một thực tế kinh tế – xã hội vẫn còn nhiều nghèo đói. Sự giàu có ảo tưởng được tạo ra từ những cơn sốt đất và các giao dịch ngân hàng không thể che giấu những lỗ hổng trong nền tảng kinh tế thực.

Bất bình đẳng giàu nghèo trầm trọng

Việt Nam có mức độ bất bình đẳng giàu nghèo thuộc hàng cao nhất thế giới. 10% người giàu nhất kiểm soát hơn 60% tài sản của đất nước, trong khi 50% người nghèo nhất chỉ sở hữu chưa đầy 10%. Tình trạng bất bình đẳng này tiếp tục gia tăng, tạo ra một hố sâu ngăn cách giữa giới thượng lưu và phần lớn dân số.

Công ăn việc làm thiếu ổn định và lương thấp

Mặc dù được đánh giá là nền kinh tế có tốc độ tăng trưởng cao, Việt Nam vẫn đang phải vật lộn với vấn đề thiếu việc làm ổn định và lương thấp. Phần lớn người lao động trong khu vực phi chính thức, nơi họ không được hưởng bảo hiểm xã hội hoặc các phúc lợi khác. Điều này khiến nhiều hộ gia đình phải sống trong cảnh thiếu an ninh tài chính và khó thoát khỏi vòng tròn nghèo đói.

Chất lượng giáo dục và y tế kém

Chất lượng giáo dục và y tế tại Việt Nam vẫn còn rất hạn chế. Các trường học thường đông đúc và thiếu trang thiết bị, trong khi các bệnh viện công thường quá tải với nguồn lực hạn chế. Sự tiếp cận giáo dục và chăm sóc sức khỏe của người dân, đặc biệt là ở vùng nông thôn, vẫn còn thấp.

Sự nghèo đói ở Việt Nam là một vấn đề phức tạp, có gốc rễ từ nhiều yếu tố, bao gồm bất bình đẳng giàu nghèo, công ăn việc làm không ổn định, lương thấp, chất lượng giáo dục và y tế kém. Sự giàu có ảo tưởng từ bất động sản và ngân hàng chỉ là một tấm bình phong che giấu thực tế kinh tế – xã hội vẫn còn nhiều khó khăn của đất nước.

Để giải quyết vấn đề nghèo đói, Việt Nam cần thực hiện các chính sách toàn diện nhằm giảm bất bình đẳng, tạo ra việc làm ổn định, tăng lương và cải thiện chất lượng giáo dục và y tế. Chỉ khi đó, đất nước mới có thể thực sự thoát khỏi cái nghèo đeo bám bấy lâu nay.