Năm 1471, đạo thừa tuyên thứ 13 được thành lập với tên gọi Quảng Nam. Đây là một trong những sự kiện hành chính quan trọng, mở rộng thêm vùng cai quản của triều đại.
Sự ra đời của Đạo thừa tuyên Quảng Nam: Một bước tiến hành chính trọng đại năm 1471
Vào năm 1471, lịch sử hành chính Đại Việt chứng kiến một sự kiện quan trọng: Thừa Thiên được lập thêm một đạo thừa tuyên với tên gọi Quảng Nam. Sự kiện này đã mở rộng đáng kể vùng cai quản của triều đại, đánh dấu một bước tiến hành chính trọng đại.
Đạo thừa tuyên, đại diện cho cấp hành chính lớn nhất dưới thời Lê-Mạc, chịu trách nhiệm cai quản một hoặc nhiều phủ và châu. Trước năm 1471, Thừa Thiên chỉ có 12 đạo thừa tuyên. Việc thành lập thêm đạo thừa tuyên Quảng Nam đã nâng tổng số đạo lên 13, mở rộng đáng kể phạm vi lãnh thổ và quyền lực của triều đình.
Tên gọi “Quảng Nam” được đặt cho đạo thừa tuyên mới phản ánh vị trí địa lý của nó, nằm ở phía nam Quảng Bình. Quảng Nam bao gồm các phủ và châu ngày nay thuộc các tỉnh Quảng Ngãi, Quảng Nam và một phần tỉnh Thừa Thiên Huế.
Sự ra đời của đạo thừa tuyên Quảng Nam mang lại nhiều lợi ích hành chính. Nó giúp triều đình quản lý hiệu quả vùng đất mở rộng, củng cố hệ thống chính trị và bảo đảm an ninh quốc gia. Đạo thừa tuyên mới cũng thúc đẩy phát triển kinh tế và xã hội ở miền Trung Việt Nam.
Việc thành lập đạo thừa tuyên Quảng Nam năm 1471 là minh chứng cho sự ổn định và thịnh vượng của triều đại Lê-Mạc. Sự kiện này đã củng cố thêm sức mạnh chính trị của triều đại, tạo điều kiện cho sự phát triển toàn diện của Đại Việt trong những thế kỷ sau đó.