Tên Quảng Ngãi xuất phát từ việc chọn xã Cù Mông (nay là Chánh Lộ) làm trung tâm tỉnh Quảng Nghĩa năm 1807, chính thức thành lập năm 1832. Quảng chỉ sự rộng lớn, Ngãi tượng trưng cho nghĩa khí, sự tôn trọng, thể hiện khát vọng về vùng đất rộng lớn và hào hùng.
Nguồn gốc tên gọi Quảng Ngãi: Một di sản của lòng tự hào và sức mạnh
Trong bức tranh rực rỡ của Việt Nam, tỉnh Quảng Ngãi nổi bật với bờ biển dài thơ mộng, những ngọn núi hùng vĩ và một lịch sử phong phú đã định hình bản sắc độc đáo của nơi đây. Tên gọi của tỉnh, “Quảng Ngãi”, không chỉ là một danh xưng mà còn là một minh chứng cho những khát vọng và tinh thần bất khuất của người dân địa phương.
Năm 1807, khi triều Nguyễn quyết định thành lập tỉnh Quảng Nghĩa, xã Cù Mông (nay là Chánh Lộ) đã được chọn làm trung tâm hành chính. Đến năm 1832, tỉnh Quảng Nghĩa chính thức ra đời.
Tên gọi “Quảng Ngãi” được ghép từ hai chữ Hán: “Quảng” và “Ngãi”. Từ “Quảng” trong tiếng Hán có nghĩa là “rộng lớn”, ám chỉ vùng đất bao la của tỉnh, trải dài từ bờ biển đến những ngọn đồi trập trùng. Còn từ “Ngãi” mang nhiều ý nghĩa:
- Nghĩa khí: Người dân Quảng Ngãi từ lâu đã nổi tiếng với lòng nghĩa hiệp, sẵn sàng giúp đỡ những người gặp khó khăn.
- Tôn trọng: Tên gọi “Ngãi” thể hiện sự tôn trọng lẫn nhau giữa mọi người, bất kể địa vị hay hoàn cảnh.
- Sức mạnh tập thể: Người Quảng Ngãi luôn đề cao sức mạnh của đoàn kết và cộng đồng, cùng nhau vượt qua những thách thức.
Sự kết hợp giữa “Quảng” và “Ngãi” trong tên gọi Quảng Ngãi không chỉ đơn thuần là một sự mô tả về địa hình hay tính cách con người, mà còn là một lời tuyên bố về khát vọng của người dân nơi đây. Họ mong muốn xây dựng một vùng đất rộng lớn, nơi mọi người sống trong hòa thuận, tôn trọng và đoàn kết.
Trong suốt chiều dài lịch sử, tên gọi Quảng Ngãi đã trở thành một biểu tượng của lòng tự hào và bản sắc của tỉnh. Tên gọi ấy không chỉ phản ánh quá khứ mà còn truyền cảm hứng cho tương lai. Người Quảng Ngãi luôn tự hào về di sản của mình và cam kết xây dựng một tỉnh ngày càng thịnh vượng và hòa bình.