Người phải trực tiếp nuôi dưỡng khác theo quy định của pháp luật là ai?

31 lượt xem

Pháp luật quy định người trực tiếp nuôi dưỡng khác phải là người không nơi nương tựa, đáp ứng điều kiện thu nhập và khả năng lao động, cụ thể được nêu trong Thông tư 111. Điều này đảm bảo sự hỗ trợ đúng đối tượng cần giúp đỡ.

Góp ý 0 lượt thích

Người phải trực tiếp nuôi dưỡng khác theo quy định của pháp luật

Theo quy định của pháp luật, người phải trực tiếp nuôi dưỡng người khác là người không có nơi nương tựa và đáp ứng các điều kiện về thu nhập và khả năng lao động. Các điều kiện này được nêu cụ thể trong Thông tư 111.

Người không có nơi nương tựa

Người không có nơi nương tựa là người không có nhà ở hoặc người ở cùng không có khả năng nuôi dưỡng. Điều này bao gồm cả những người sống lang thang, ở tạm thời tại các cơ sở xã hội hoặc những người sống dựa vào sự giúp đỡ của người khác.

Điều kiện về thu nhập và khả năng lao động

Thu nhập của người nuôi dưỡng phải đảm bảo khả năng nuôi dưỡng bản thân và người được nuôi dưỡng. Mức thu nhập tối thiểu sẽ khác nhau tùy thuộc vào từng địa phương và thời điểm.

Khả năng lao động của người nuôi dưỡng phải đủ để duy trì cuộc sống cho bản thân và người được nuôi dưỡng. Những người không có khả năng lao động do tuổi già, bệnh tật hoặc khuyết tật có thể được miễn trừ khỏi quy định này.

Quy định tại Thông tư 111

Thông tư 111 của Bộ Lao động-Thương binh và Xã hội quy định cụ thể các điều kiện để xác định người trực tiếp nuôi dưỡng khác. Theo đó, người nuôi dưỡng phải đáp ứng các tiêu chí sau:

  • Không có nơi nương tựa trong thời gian 12 tháng trở lên.
  • Có mức thu nhập bình quân đầu người từ 1,5 lần đến 2 lần mức chuẩn trợ cấp xã hội tại địa phương.
  • Có khả năng lao động theo quy định của pháp luật.

Ý nghĩa của quy định

Quy định về người trực tiếp nuôi dưỡng khác có ý nghĩa quan trọng trong việc đảm bảo sự hỗ trợ đúng đối tượng cần giúp đỡ. Chỉ những người thực sự không có nơi nương tựa và có khả năng tự nuôi dưỡng mới được hưởng trợ cấp từ nhà nước.

Điều này giúp tránh tình trạng lạm dụng các chương trình phúc lợi xã hội, đồng thời đảm bảo rằng những người có nhu cầu thực sự nhận được sự hỗ trợ kịp thời và đầy đủ.