Trước năm 1975, miền Tây Nam bộ có 27 tỉnh, bao gồm cả thành phố Sài Gòn. Việc thành lập tỉnh Sa Đéc năm 1966 đã thay đổi số lượng tỉnh trước đó.
Miền Tây Nam bộ: Hành trình thay đổi số lượng tỉnh trước năm 1975
Vùng đất trù phú miền Tây Nam bộ từng trải qua nhiều giai đoạn phân chia hành chính phức tạp. Trước năm 1975, vùng này gồm một số lượng tỉnh không cố định, phản ánh những chuyển biến chính trị và xã hội diễn ra vào thời điểm đó.
Năm 1956, miền Tây Nam bộ có tổng cộng 21 tỉnh. Tuy nhiên, sự kiện thành lập tỉnh Long An vào năm 1957 đã nâng con số này lên 22 tỉnh. Tiếp đến, việc thành lập tỉnh Cà Mau vào năm 1959 và tỉnh Tiền Giang vào năm 1960 đã tăng số lượng tỉnh thành 24.
Nhưng vào năm 1964, một thay đổi lớn đã xảy ra khi thị xã Cần Thơ được nâng cấp thành thành phố trực thuộc trung ương. Sự kiện này đã khiến số lượng tỉnh miền Tây Nam bộ giảm xuống còn 23.
Hai năm sau, vào năm 1966, việc thành lập tỉnh Sa Đéc đã một lần nữa làm thay đổi số lượng các tỉnh. Tỉnh này được tách ra từ phần đất thuộc tỉnh Kiến Phong, nâng tổng số tỉnh miền Tây Nam bộ lên 24.
Tuy nhiên, năm 1970 lại chứng kiến một sự thay đổi nữa khi tỉnh Chương Thiện được thành lập từ phần đất thuộc tỉnh Kiên Giang. Điều này đã đưa số lượng tỉnh miền Tây Nam bộ lên con số 25.
Vào năm 1971, tỉnh Long An được chia thành hai tỉnh Long An và Gò Công, nâng tổng số tỉnh lên 26. Cuối cùng, năm 1974, thành phố Sài Gòn được sáp nhập vào miền Tây Nam bộ, trở thành tỉnh thứ 27 của khu vực này.
Như vậy, trước năm 1975, miền Tây Nam bộ có tổng cộng 27 tỉnh, bao gồm cả thành phố Sài Gòn. Việc thành lập tỉnh Sa Đéc vào năm 1966 là một sự kiện quan trọng đã thay đổi số lượng các tỉnh trước đó. Hành trình thay đổi số lượng tỉnh này phản ánh những biến động chính trị và xã hội đáng kể đã diễn ra trong giai đoạn lịch sử này.