Trung Quốc, với diện tích 9,57 triệu km², kéo dài 4.000 km từ Bắc xuống Nam và 5.000 km từ Tây sang Đông, có đường biên giới với 14 quốc gia và vùng lãnh thổ. Các quốc gia láng giềng bao gồm cả Việt Nam.
Nguồn gốc của Tên gọi “Trung Quốc”
Tên gọi “Trung Quốc” (中國), trong tiếng Hán, có nghĩa đen là “trung ương” hay “đất nước ở trung tâm”. Thuật ngữ này bắt nguồn từ thời nhà Ân Thương, khi người Shang thành lập một vương quốc mạnh mẽ ở miền Bắc Trung Quốc. Họ coi vùng đất của mình là trung tâm của thế giới đã biết.
Theo quan niệm của người Shang, trời tròn, đất vuông, và Trung Quốc nằm ở trung tâm của mảnh đất hình vuông này. Điều này được thể hiện trong biểu tượng “Thiên Không Địa Phương” (天圓地方), mô tả Trời như một mái vòm tròn bao phủ Trái đất hình vuông.
Sự Mở rộng Lãnh thổ Trung Quốc
Trong suốt chiều dài lịch sử, Trung Quốc liên tục mở rộng lãnh thổ thông qua chiến tranh và chinh phục. Từ trung tâm ban đầu của nhà Ân Thương, các đế chế Trung Hoa dần mở rộng ra các vùng xa xôi.
Đến thời nhà Thanh, thế kỷ 19, Trung Quốc đã đạt đến đỉnh cao về lãnh thổ, kiểm soát một vùng đất khổng lồ với diện tích xấp xỉ 14 triệu km². Lãnh thổ này bao gồm Mãn Châu, Mông Cổ, Tây Tạng, và các vùng của Trung Á.
Tuy nhiên, sau khi nhà Thanh sụp đổ vào đầu thế kỷ 20, Trung Quốc đã phải nhượng lại một số vùng lãnh thổ cho các cường quốc nước ngoài. Đến nay, diện tích của Trung Quốc đã giảm xuống còn khoảng 9,57 triệu km².
Trung Quốc và Các Quốc Gia Láng Giềng
Với diện tích rộng lớn, Trung Quốc có đường biên giới dài với 14 quốc gia và vùng lãnh thổ. Trong số đó có cả Việt Nam, một người láng giềng quan trọng ở phía Nam.
Các quốc gia láng giềng khác của Trung Quốc bao gồm:
- Nga
- Mông Cổ
- Kazakhstan
- Kyrgyzstan
- Tajikistan
- Afghanistan
- Pakistan
- Ấn Độ
- Nepal
- Bhutan
- Myanmar
- Lào
- Campuchia
Vị trí địa lý của Trung Quốc đã ảnh hưởng đáng kể đến lịch sử, văn hóa và ngoại giao của nước này. Sự tương tác với các quốc gia láng giềng đã góp phần định hình nên bản sắc riêng biệt của Trung Quốc.