Bị câm thì gọi là khiếm gì?

19 lượt xem

Người bị câm được gọi là người khiếm thính, thuộc nhóm người khuyết tật về nghe và nói. Việc có được hưởng trợ cấp xã hội hay không phụ thuộc vào mức độ khiếm khuyết, được đánh giá theo quy định hiện hành. Chính sách hỗ trợ tập trung vào việc đảm bảo cuộc sống tối thiểu cho những người này.

Góp ý 0 lượt thích

Khiếm ngôn, không phải khiếm thính: Hiểu rõ về người bị câm

Khái niệm “người bị câm” thường được hiểu là người không thể nói hoặc giao tiếp bằng lời nói. Tuy nhiên, thuật ngữ chính xác hơn để chỉ những người này là người khiếm ngôn. Điều quan trọng là phải phân biệt khái niệm này với “người khiếm thính”, những người gặp khó khăn về thính giác. Hai nhóm khuyết tật này hoàn toàn khác nhau về nguyên nhân và cách thức hỗ trợ.

Người khiếm ngôn có thể bị mất khả năng phát âm hoặc giao tiếp bằng lời do nhiều nguyên nhân, bao gồm các vấn đề về thần kinh, rối loạn ngôn ngữ phát triển, chấn thương não hoặc các vấn đề y tế khác. Sự khiếm khuyết này không chỉ ảnh hưởng đến khả năng giao tiếp mà còn tác động lớn đến đời sống xã hội, học tập và công việc của họ.

Khác với người khiếm thính, người khiếm ngôn thường được hỗ trợ bằng các phương pháp như:

  • Phương pháp trị liệu ngôn ngữ: Các chuyên gia ngôn ngữ học và trị liệu giúp rèn luyện kỹ năng giao tiếp, phát triển ngôn ngữ bằng các phương pháp đặc biệt.
  • Phương pháp sử dụng phương tiện hỗ trợ: Các công cụ hỗ trợ như bảng chữ cái, ngôn ngữ ký hiệu hoặc các phần mềm hỗ trợ giao tiếp có thể giúp người khiếm ngôn tương tác với người khác.
  • Hỗ trợ tâm lý xã hội: Việc tạo điều kiện để người khiếm ngôn hòa nhập cộng đồng, tiếp cận giáo dục và việc làm là rất cần thiết.

Việc hưởng trợ cấp xã hội cho người khiếm ngôn phụ thuộc vào mức độ khiếm khuyết, được đánh giá theo quy định pháp luật hiện hành. Các tiêu chí đánh giá này thường xem xét mức độ ảnh hưởng của sự khiếm khuyết đến khả năng giao tiếp, học tập và sinh hoạt hàng ngày. Chính sách hỗ trợ tập trung vào đảm bảo những điều kiện cần thiết để người khiếm ngôn có thể có một cuộc sống tự lập và hòa nhập cộng đồng tốt hơn.

Tóm lại, cần có sự hiểu biết chính xác và đầy đủ về các loại khiếm khuyết, đặc biệt là về khiếm ngôn. Chỉ khi hiểu rõ, chúng ta mới có thể xây dựng chính sách hỗ trợ phù hợp, giúp cho người khiếm ngôn có được cuộc sống tốt đẹp hơn.