Bị câm và điếc gọi là gì?

5 lượt xem

Người khiếm thính, hay còn gọi là người điếc, có thể sử dụng ngôn ngữ ký hiệu hoặc ngôn ngữ nói với sự hỗ trợ. Thuật ngữ người điếc không mang ý nghĩa tiêu cực mà là sự tôn trọng văn hóa và bản sắc của cộng đồng này. Họ có thể nghe kém hoặc hoàn toàn không nghe được, và việc sử dụng ngôn ngữ ký hiệu là hoàn toàn bình thường.

Góp ý 0 lượt thích

Không có một thuật ngữ duy nhất trong tiếng Việt để chỉ người vừa bị câm vừa bị điếc. Việc sử dụng từ ngữ cần hết sức cẩn trọng và tôn trọng người khuyết tật. Thay vì tìm kiếm một từ gộp chung, việc mô tả chính xác tình trạng của cá nhân là điều cần thiết.

Người bị khiếm thính, hay thường gọi là người điếc, như đã nêu, có thể nghe kém hoặc không nghe được. Tuy nhiên, “câm” lại là một thuật ngữ mang tính chất miệt thị, vì nó thường ám chỉ sự bất lực trong việc phát âm, không phải là một thuật ngữ y khoa chính xác. Người gặp khó khăn về khả năng nói có thể bị mắc các chứng bệnh như: khiếm khuyết ngôn ngữ, rối loạn vận động ngôn ngữ, hoặc các nguyên nhân khác liên quan đến thần kinh, cấu trúc miệng, họng… Do đó, việc sử dụng từ “câm” để mô tả tình trạng này là không chính xác và thiếu tinh tế.

Để mô tả người vừa khiếm thính vừa gặp khó khăn về khả năng nói, ta nên sử dụng cách diễn đạt cụ thể hơn, ví dụ:

  • Người khiếm thính và khiếm ngôn: Đây là cách diễn đạt chính xác và trung lập, tập trung vào các tình trạng y khoa cụ thể.
  • Người gặp khó khăn cả về thính giác và ngôn ngữ: Cách diễn đạt này mềm mại hơn và dễ hiểu đối với nhiều người.

Tóm lại, thay vì tìm kiếm một thuật ngữ chung chưa từng có và có thể gây hiểu nhầm, hãy ưu tiên sử dụng các cách diễn đạt chính xác và tôn trọng, tập trung vào việc miêu tả cụ thể các khó khăn mà người đó gặp phải về thính giác và ngôn ngữ. Việc lựa chọn ngôn từ phù hợp phản ánh sự tôn trọng và thấu hiểu đối với cộng đồng người khuyết tật.