Bolshevik, hay Bôn-sê-vích, là thành viên của phe đa số (bolshinstvo) trong Đảng Lao động Dân chủ Xã hội Nga. Họ tách ra từ phe Menshevik (thiểu số).
Tại sao gọi là Bôn-sê-vích: Từ đa số đến một hệ tư tưởng toàn trị
Trong lịch sử hỗn loạn của phong trào xã hội chủ nghĩa Nga, một thuật ngữ đã trở thành đồng nghĩa với chủ nghĩa toàn trị và đàn áp hàng loạt: “Bôn-sê-vích”. Nhưng từ này xuất phát từ đâu và tại sao nó lại gắn liền với những chương đen tối nhất trong lịch sử thế kỷ 20?
Nguồn gốc của “Bôn-sê-vích”:
Thuật ngữ “Bôn-sê-vích” xuất phát từ tiếng Nga “bolshinstvo”, có nghĩa là “đa số”. Nó ra đời vào đầu thế kỷ 20, khi Đảng Lao động Dân chủ Xã hội Nga (RSDLP) chia thành hai phe đối lập: Bôn-sê-vích và Menshevik.
Phe Bôn-sê-vích được lãnh đạo bởi Vladimir Lenin, người ủng hộ một cuộc cách mạng xã hội chủ nghĩa triệt để ngay lập tức, trong khi phe Menshevik ôn hòa hơn, tin vào quá trình chuyển đổi tiến hóa hơn.
Từ đa số đến độc tài:
Trong Đại hội Đảng RSDLP lần thứ 2 vào năm 1903, phe Bôn-sê-vích đã giành được đa số trong các cuộc bỏ phiếu quan trọng, do đó được gọi là “Đa số viên”. Tuy nhiên, họ chỉ giữ thế đa số trong thời gian ngắn.
Khi Cách mạng Nga nổ ra vào năm 1917, phe Bôn-sê-vích đã nắm quyền kiểm soát thông qua một cuộc đảo chính, lật đổ Chính phủ lâm thời và thiết lập chế độ toàn trị của riêng họ.
Hệ tư tưởng Bôn-sê-vích:
Hệ tư tưởng của Bôn-sê-vích dựa trên các nguyên tắc của chủ nghĩa Marx và chủ nghĩa Lenin. Họ tin rằng tư bản chủ nghĩa là một hệ thống bóc lột cố hữu và cách mạng bạo lực là cần thiết để thiết lập một xã hội xã hội chủ nghĩa không giai cấp.
Hệ tư tưởng Bôn-sê-vích cũng nhấn mạnh vai trò của một đảng tiên phong, dưới sự lãnh đạo của Lenin, sẽ dẫn dắt cuộc cách mạng và cai trị đất nước trong thời kỳ chuyển tiếp.
Di sản toàn trị:
Chế độ Bôn-sê-vích đã thiết lập một chế độ toàn trị tàn bạo dưới thời Lenin và những người kế vị ông. Hàng triệu người đã bị giết hoặc lưu đày trong các cuộc thanh trừng chính trị, các quyền tự do dân sự bị tước bỏ và đất nước rơi vào cảnh đói kém và bạo lực.
Thuật ngữ “Bôn-sê-vích” trở thành đồng nghĩa với chủ nghĩa độc tài và đàn áp, và di sản của nó vẫn ám ảnh nước Nga cho đến ngày nay. Sự trỗi dậy và sụp đổ của chế độ Bôn-sê-vích là một lời nhắc nhở mạnh mẽ rằng chủ nghĩa toàn trị có thể hình thành ngay cả từ tiếng gọi của sự thay đổi cách mạng.