Từ thế kỷ 17, Quy Nhơn từng được gọi là Qui Nhân, phiên âm là Quignin. Nơi đây, trước đó, nằm trong vùng đất thành Đồ Bàn của Chiêm Thành, khoảng đầu thế kỷ 15.
Quy Nhơn: Cái nôi văn hóa với những tên gọi đa dạng
Thành phố Quy Nhơn, tọa lạc bên bờ biển miền Trung Việt Nam, sở hữu một lịch sử lâu đời với nhiều tên gọi khác nhau, phản ánh sự giao thoa văn hóa và những biến cố lịch sử trong suốt chiều dài thời gian.
Qui Nhân: Xuất xứ từ tiếng Chăm
Vào thế kỷ 17, Quy Nhơn được biết đến với cái tên Qui Nhân. Cái tên này bắt nguồn từ tiếng Chăm “Quignin”, có nghĩa là “khu đất cao”. Tên gọi này phản ánh địa hình đồi núi của khu vực, với những ngọn đồi thoai thoải hướng ra biển.
Đồ Bàn: Thành phố của Vương quốc Chăm Pa
Trước khi trở thành Qui Nhân, vùng đất này từng là một phần của thành Đồ Bàn, thủ đô của Vương quốc Chăm Pa vào khoảng đầu thế kỷ 15. Đồ Bàn là một trung tâm thương mại và tôn giáo hưng thịnh, với nhiều đền đài và cung điện.
Quy Nhơn: Tên gọi chính thức
Tên gọi Quy Nhơn xuất hiện vào thế kỷ 18, khi chúa Nguyễn Phúc Khoát xây dựng dinh trấn ở vùng đất này. Tên gọi này có nguồn gốc từ tiếng Hán, có nghĩa là “trấn giữ bờ biển”. Tên gọi Quy Nhơn phản ánh vai trò chiến lược của thành phố như một trung tâm thương mại và một tiền đồn quân sự quan trọng.
Thành phố biển với bản sắc văn hóa độc đáo
Ngày nay, Quy Nhơn không chỉ được biết đến với tên gọi chính thức mà còn được gọi với những cái tên thân thương khác, như “thành phố biển”, “thành phố võ”, “thành phố thơ”. Những tên gọi này phản ánh bản sắc văn hóa độc đáo của Quy Nhơn, với những bãi biển đẹp, những di tích lịch sử và truyền thống võ thuật lâu đời.
Sự đa dạng về tên gọi của Quy Nhơn là một minh chứng cho lịch sử lâu đời và sự giao thoa văn hóa phong phú của thành phố. Từ Qui Nhân của người Chăm đến Đồ Bàn của Vương quốc Chăm Pa, và sau đó là Quy Nhơn của người Việt, mỗi tên gọi đều ghi dấu một giai đoạn phát triển và đóng góp vào di sản văn hóa của thành phố.