Như thế nào được gọi là hộ nghèo?

0 lượt xem

Theo quy định, hộ nghèo nông thôn có thu nhập bình quân đầu người dưới 400.000 đồng/tháng (4.800.000 đồng/năm), còn hộ nghèo thành thị là dưới 500.000 đồng/tháng (6.000.000 đồng/năm). Đây là tiêu chí xác định hộ nghèo dựa trên mức thu nhập.

Góp ý 0 lượt thích

Xác định hộ nghèo: Vượt qua ranh giới của con số

Việc xác định hộ nghèo không chỉ đơn thuần là một phép tính toán thu nhập, mà là một quá trình phức tạp, đòi hỏi sự cân nhắc nhiều yếu tố xã hội, kinh tế và văn hóa. Mặc dù theo quy định, hộ nghèo nông thôn có thu nhập bình quân đầu người dưới 400.000 đồng/tháng (4.800.000 đồng/năm), còn hộ nghèo thành thị là dưới 500.000 đồng/tháng (6.000.000 đồng/năm), con số này chỉ là một phần của bức tranh toàn cảnh. Nó đại diện cho một ngưỡng, một ranh giới mong manh phân chia giữa sự đủ sống và thiếu thốn, nhưng không thể phản ánh đầy đủ thực trạng khó khăn của từng hộ gia đình.

Thu nhập chỉ là một trong những chỉ tiêu quan trọng. Một gia đình có thu nhập vượt quá ngưỡng nhưng phải gánh chịu gánh nặng bệnh tật, học phí con cái cao, hoặc gặp phải thiên tai, mất mùa… vẫn có thể rơi vào cảnh khó khăn, thiếu thốn. Tương tự, một gia đình có thu nhập thấp hơn ngưỡng nhưng sở hữu tài sản đáng kể, chẳng hạn như đất đai màu mỡ, nhà cửa khang trang, thì việc xếp họ vào diện hộ nghèo cũng cần được xem xét kỹ lưỡng. Điều này cho thấy, việc dựa hoàn toàn vào con số thu nhập để xác định hộ nghèo là chưa đủ.

Để có một đánh giá toàn diện hơn, cần kết hợp nhiều tiêu chí khác, bao gồm: sức khỏe của các thành viên trong gia đình, trình độ học vấn, cơ sở hạ tầng, khả năng tiếp cận dịch vụ y tế và giáo dục, tình trạng nhà ở, và đặc biệt là tiềm năng phát triển kinh tế của hộ gia đình. Một hộ gia đình với thu nhập thấp nhưng có năng lực lao động tốt, có kế hoạch phát triển kinh tế bền vững, hoàn toàn có thể thoát nghèo trong tương lai gần. Ngược lại, một hộ gia đình có thu nhập tạm đủ sống nhưng thiếu sự chủ động, thiếu kiến thức, kỹ năng, thì khó có thể tự lực cánh sinh, thoát khỏi vòng luẩn quẩn của nghèo đói.

Vì vậy, việc xác định hộ nghèo cần có sự tham gia của cộng đồng, sự đánh giá khách quan của các cán bộ có chuyên môn, và đặc biệt là sự công bằng, minh bạch trong quá trình rà soát, nhằm đảm bảo hỗ trợ kịp thời và đúng đối tượng. Con số 400.000 và 500.000 đồng/tháng chỉ là một điểm xuất phát, không phải là câu trả lời cuối cùng cho câu hỏi “Như thế nào được gọi là hộ nghèo?”. Để thực sự hiểu và giúp đỡ những người khó khăn, chúng ta cần nhìn nhận vấn đề một cách toàn diện và nhân văn hơn.