Đảng Cộng sản Liên Xô tiền thân là một nhóm tách ra từ Đảng Lao động Dân chủ Xã hội Nga năm 1912, ban đầu mang tên Bolshevik. Sau Cách mạng Tháng Mười năm 1917, tại Đại hội VII năm 1918, đảng chính thức đổi tên thành Đảng Cộng sản (Bolshevik) Nga theo đề nghị của Lenin.
Sự hình thành của Đảng Cộng sản Liên Xô
Trong bối cảnh trào lưu chủ nghĩa xã hội lan rộng tại Châu Âu cuối thế kỷ 19, Đảng Lao động Dân chủ Xã hội Nga (RSDLP) được thành lập vào năm 1898. Tuy nhiên, vào năm 1912, một nhóm những người Bolshevik ly khai khỏi RSDLP để thành lập một đảng riêng của họ.
Những người Bolshevik, do Vladimir Lenin lãnh đạo, tin vào cuộc cách mạng vô sản bạo lực để thiết lập một nhà nước xã hội chủ nghĩa. Họ cũng ủng hộ việc thành lập một đảng tập trung, có kỷ luật và do một tập đoàn lãnh đạo.
Sau Cách mạng Tháng Mười vĩ đại vào năm 1917, khi những người Bolshevik lên nắm quyền, họ tiến hành cải tổ Đảng Lao động Dân chủ Xã hội Nga. Tại Đại hội VII vào năm 1918, đảng đã chính thức đổi tên thành Đảng Cộng sản (Bolshevik) Nga theo đề xuất của Lenin.
Tên gọi “Đảng Cộng sản Liên Xô” được thông qua vào năm 1925, sau khi Liên bang Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Xô viết (Liên Xô) được thành lập vào năm 1922. Đảng Cộng sản Liên Xô tiếp tục đóng vai trò thống trị trong chính trị Liên Xô cho đến khi Liên Xô tan rã vào năm 1991.