Miền Tây, còn gọi là Đồng bằng sông Cửu Long, là một phần của Nam Bộ Việt Nam, nằm trong hệ thống sông Cửu Long. Vùng này được biết đến với đồng bằng phù sa màu mỡ.
Miền Tây: Vùng Đất của Sông Nước và Đồng Bằng
Nằm ở phía Nam xa xôi của Việt Nam, Miền Tây là một vùng đất trù phú được tạo nên bởi dòng chảy của hệ thống sông Cửu Long hùng vĩ. Vùng đất này còn được biết đến với một cái tên khác mang đậm chất địa lý:
Đồng Bằng Sông Cửu Long
Tên gọi “Đồng Bằng Sông Cửu Long” xuất phát từ vị trí địa lý của vùng này. Nó nằm trong lưu vực của chín nhánh chính của sông Cửu Long, con sông lớn nhất Việt Nam. Những nhánh sông này tạo thành một mạng lưới kênh rạch chằng chịt, mang phù sa màu mỡ đến cho đồng bằng.
Thuật ngữ “đồng bằng” dùng để mô tả địa hình đặc trưng của Miền Tây. Đây là một vùng đất thấp, bằng phẳng với độ cao trung bình chỉ khoảng 1-3 mét so với mực nước biển. Đồng bằng này được hình thành qua hàng nghìn năm bồi đắp phù sa do dòng chảy của sông Cửu Long.
Đồng Bằng Sông Cửu Long đóng vai trò quan trọng đối với nền kinh tế và văn hóa của Việt Nam. Vùng này nổi tiếng với nền nông nghiệp trù phú, sản xuất các loại cây trồng chính như lúa gạo, trái cây và thủy sản. Đồng thời, Miền Tây cũng là một trung tâm giao thương quan trọng, với các đô thị chính như Cần Thơ, Long Xuyên và Rạch Giá.
Ngoài tên gọi “Đồng Bằng Sông Cửu Long”, Miền Tây còn được người dân địa phương gọi với nhiều cái tên thân thương khác, như “Tây Đô” hay “Đồng Tháp Mười”. Những cái tên này phản ánh mối liên hệ mật thiết giữa con người và thiên nhiên của vùng đất trù phú này.